Diego Costa – một cầu thủ bướng bỉnh, ngang ngược, tiểu xảo có phần đáng ghét, nhưng chúng ta không thể không công nhận rằng anh ấy là một cầu thủ tài năng, một ‘sát thủ’. Và chính Costa cũng đã làm cho chúng ta những người xem bong da hiểu hơn về cuộc sống, hiểu hơn về một cái thế giới thu nhỏ xung quanh trái bóng tròn.
Anh chàng Diego – một chiến binh hung dữ
Chúng ta có thể thấy được Costa như thế nào khi còn khoác áo đội bóng thủ đô Tây Ban Nha. Anh không nổi tiếng như bây giờ nhưng con người anh vẫn thế. Anh tiểu xảo, thậm chí anh đấm đối thủ của mình. Nhưng đó là con người anh, anh không phải mẫu tiền đạo được mọi người yêu thích.
Anh không chạy chỗ hay như Torres, anh không kỹ thuật như Ibrahimovic,… Anh cũng chưa đạt tới mức siêu sao như Messi hay Ronaldo. Nhưng thực sự du doan bong da Costa mang lại cho tôi cảm giác của một sự nỗ lực không mệt mỏi. Anh chịu khó áp sát, anh đuổi bóng mọi khi có thể, anh không bao giờ nghỉ ngơi.
Và Costa không bỏ qua một cơ hội nào để gây hấn đối thủ. Costa dằn mặt đối phương và nhiều lần làm cho hậu vệ đội bạn nhụt chí hay thậm chí chỉ một chút lơ là. Chúng ta đã thấy anh ấy trên bảng tỷ số. Những pha băng cắt đánh đầu, sút sệt, tăng tốc bất ngờ, tranh chấp tay đôi, dứt điểm gọn gàng. Đó là những điều tôi thích nhất ở Costa khi thi đấu.
Con người của Costa như thế nào? Liệu có đáng ghét?
Câu trả lời xin thưa nếu bạn không phải fan Chelsea hay Aletico Madrid thì 90% là bạn rất ghét Costa. Nhưng chúng ta hãy xem cách Costa lớn lên, cách anh sinh sống khi còn là một đứa trẻ.
Tôi xin được trích lại môt lần Costa trả lời phỏng vấn: “Một lần thua trận nên không có tiền để ăn, tôi đã rất đói và cứ đi bộ trên những con phố tại Lagarto, Brazil. Rồi tôi nhìn thấy hai người đàn ông vứt ổ bánh mỳ chưa ăn hết. Tôi chạy đến nhặt ăn thì họ giật lấy, ném xuống đất và sỉ nhục tôi. Tôi đã đánh nhau với họ đến khi cả ba bầm dập. Họ bỏ đi, còn tôi nhặt ổ bánh mỳ lên, lau áo và ăn tiếp. Từ đó tôi không sợ cô đơn nữa. Có lẽ nó là một phần trong cuộc sống của tôi.”
Diego Costa nói với một cái giọng rất buồn. Đó là Diego Costa anh lớn lên trong cơ cực, bần hèn, đói khổ. Ngay cả sự nghiệp của anh cũng vậy anh chơi bóng tại đường phố, Costa chỉ được đá trên sân cỏ khi đã 16 tuổi. Anh có một chuyến phiêu lưu qua nhiều câu lạc bộ trước khi đến Aletico. Anh lần lượt dự bị cho những ngôi sao như Sergio Agüero, Diego Forlán và rồi là cả Falcao, nhưng anh không nản chí.
Và rồi những cố gắng của Costa mỗi khi được tung vào từ băng ghế bị đã được Diego Simeone phát hiện. Rồi cứ thế ty le bong da anh ghi bàn ngày một nhiều, hiệu suất cứ ngày một tăng. Anh nổi tiếng hơn, giàu có hơn nhưng đọng lại trong tôi vẫn là một Costa giận dữ già nua, một đứa bé bất hạnh, một đứa bé phải lo toan qua nhiều thứ so với độ tuổi của nó.
Diego Costa – bài học cho chúng ta về cuộc sống
Bạn có thể sẽ buồn cười khi nghe tiêu đề này của tôi nhưng thực sự tôi thấy rất thích những thứ rất cuộc sống trong bóng đá, vốn được coi là trò giải trí. Cuộc sống vốn không công bằng và bóng đá cũng vậy luôn có những điều như vậy.
Những thứ xấu xa, gian trá thì Costa chính là một vai ác vậy, một gã lưu mạnh đúng chất của bóng đá. Một trong những con người tạo ra những mặt trái của những trận đấu. Đó mới là thế giới, không phải ai cũng hoàn hảo, không phải ai cũng có những xuất phát điểm như nhau. Nhưng hãy coi trọng những điều con người này đã vượt qua và chiến thắng để tạo cho mình những động lực thành công hơn trên con đường mà mình đang chọn.